Hướng Nam không biết, Trình Nam rời đi đã bị Ngô Tuệ Pháp nhìn thấy.
Ngô Tuệ Pháp chào các vị trưởng bối rồi theo đuôi rời đi. Hướng Nam vẫn như cũ quanh quẩn ở đấy, sau đó, tới lượt Cao Nhã lại tìm y.
Cao Nhã vừa tới đã cầm lấy khay đồ của Hướng Nam, chỉ về phía Cao Hạo rồi nhỏ giọng nói với y: “Anh tôi bảo tôi đưa anh về.”
Cao Nhã hôm nay là bạn đôi của Cao Hạo.
Không biết Cao Hạo giao cho cô nhiệm vụ ấy là có dụng ý gì, thế nhưng nếu Cao Hạo đã nói, cô nhất định sẽ làm.
Hướng Nam nhíu mày, nhìn cô rồi nhìn về phía Cao Hạo đang đứng.
Cao Hạo cầm ly rượu, bộ dạng tao nhã, đang thoải mái trò chuyện với hai người đàn ông khác ở cách đó không xa.
Cao Hạo dường như cảm nhận thấy ánh mắt của Hướng Nam, liền chuyển tầm mắt nhìn y.
Cao Hạo điềm đạm mỉm cười với Hướng Nam, nghe người bên cạnh hỏi thì thu ánh nhìn, lên tiếng đáp lời.
Hướng Nam cầm lấy lại khay đồ của mình.
Cao Nhã sớm đoán được y sẽ từ chối đi về.
Cô dựa lại gần y, nói một câu lúc trước Cao Hạo nhắn cô.
Không ngoài dự liệu của Cao Nhã, Hướng Nam do dự.
Hướng Nam đang suy nghĩ xem có nên nghe lời mà trở về hay không thì ánh đèn đột nhiên tắt lịm
Đèn chiếu rọi về phía sân khấu, lão gia cùng hai vị lão phu nhân nhà họ Ngụy lên bục, cảm ơn khách khứa đã tới.
Lão gia nhà họ Ngụy nói tới việc mình sống đến tầm này tuổi, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284332/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.