Mẹ Hướng gọi điện tới kêu Hướng Nam và Sảnh Dực qua nhà ăn cơm.
Hướng Nam gọi cho Sảnh Dực, kết quả là: Tăng ca.
Hướng Nam rất rõ, nếu Sảnh Dực không đi, mẹ Hướng sẽ lại nổi nóng.
Y mềm mỏng khuyên Sảnh Dực tới. Sảnh Dực ban đầu bảo y rằng cô bận, không cách nào cả đến cuối, cô nói thẳng: “Nói thật với anh nhá, nếu có rảnh, em cũng không muốn qua đó.”
“Sảnh Dực.”
“Vốn chính là vậy. Mẹ thấy em thì bà ăn không vô, em cũng ăn không vô, cần gì phải vậy chứ?”
Hướng Nam lặng thinh không nói lời nào. Sảnh Dực biết y đang giận, nhỏ nhẹ nói: “Hướng Nam, anh cũng biết mà, anh thông cảm cho em đi, anh tạm tha cho em đi, được không?”
“Sao thế?” Trình Nam biết chuyện Sảnh Dực với mẹ Hướng không hợp nhau, thấy bộ dạng Hướng Nam như vậy, gác chân lên bàn trà: “Cô ta không đi thì tôi đi.”
Hướng Nam nhíu mày, đặt điện thoại xuống, nói với Trình Nam: “Cậu không được đi.”
Tối nay Mạc Dương cũng có tới.
Nếu Trình Nam đến, hai người bọn mắt to trừng mắt nhỏ, không đánh nhau mới là lạ.
“Ghét bỏ tôi, hừ!” Lòng tự tôn của Trình Nam bị tổn thương.
Cậu vào bếp cầm một cốc mì ăn liền đi ra, nổi giận đùng đùng lườm Hướng Nam.
Hướng Nam đến cuối không cứng rắn được, thấy bộ dạng cô đơn lẻ loi ngồi đó nấu mì ăn liền của cậu, nghĩ ngợi một lúc rồi tịch thu hộp mì mang vào trong bếp.
Trình Nam theo Hướng Nam tới chỗ mẹ Hướng.
Hướng Nam vừa vào cửa, nhóc Diệc Hòa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284323/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.