Trình Nam được cứu thoát. Mấy tên đánh cậu chửi rủa cảnh cảo nhóm Hướng Nam rồi nghênh ngang rời đi.
Hướng Nam cùng mấy người Hướng Bắc đưa Trình Nam say ngất về nhà trọ của Hướng Nam.
Hướng Bắc giặt ướt khăn đưa cho Hướng Nam, ngồi bên cạnh nhìn y cẩn thận lau sạch vết thương trên mặt Trình Nam thì hỏi: “Anh, anh quen tên say này lắm sao?”
Trình Nam đã say đến mức bất tỉnh nhận sự.
Mặt cậu tuy bị đau nhưng chỉ nhíu chặt mày, không trốn tránh, mắt cũng không mở ra.
Hướng Nam thấy Hướng Bắc hỏi thế thì khẽ cười: “Quen bình thường.”
“Quen bình thường?” Hướng Bắc nhướn mày: “Vậy đừng giữ cậu ta ở lại đây.”
“Anh, anh vừa rồi nghe thấy mấy tên kia nói gì không?” Hướng Bắc liếc qua Trình Nam: “Tên này đi vay nặng lại không trả nổi. Nếu anh giữ cậu ta lại, đến lúc mấy tên kia tìm tới thì sẽ phiền phức cho anh.”
Hướng Nam nghe vậy cũng vẫn chỉ thản nhiên mỉm cười.
“Có giữ lại hay không cũng nên chờ cậu ấy tỉnh lại hãy bàn tiếp. Không chừng…” Hướng Nam giật giật khóe miệng, nhìn về phía Trình Nam: “Cậu ấy căn bản không muốn anh giữ cậu ấy lại.”
Hướng Bắc không thực hiểu lời Hướng Nam nói.
Thế nhưng Hướng Nam nói cũng đúng, dù thế nào cũng nên chờ tên kia tỉnh lại rồi mới bàn tiếp, thế nên Hướng Bắc không tiếp tục nói về chủ đề này nữa.
Trong phòng ngoài tên quỷ say rượu Trình Nam ra chỉ còn lại hai anh em bọn họ.
Hướng Nam cảm thấy đây là cơ hội tốt để tâm sự với Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-dung-hong-chay-dai-thuc-biet-tuong-dao/1284312/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.