“Ta chỉ phụ trách dẫn đường cho các ngươi, không chịu trách nhiệm trả lời vấn đề.”
Liễu Khanh Nhan nhìn ra hắn thật sự không muốn trả lời, cũng không có làm khó hắn.
“Như vậy điều kiện của ngươi là cái gì?”
“Các ngươi phải bảo vệ an toàn của ta, hộ tống ta vào bên trong. Ta có thể dẫn đường. Đây là điều kiện trao đổi lẫn nhau. Ngươi thấy thế nào?”
Thiếu niên nhìn Liễu Khanh Nhan. Hắn nhìn thoáng một cái đã biết đây là nhân vật quan trọng nhất trong những người này, người có thể quyết định.
“Mục đích của ngươi?”
Thiếu niên tựa như nhìn ra lo lắng của Liễu Khanh Nhan, lộ ra nụ cười kỳ dị châm chọc. Hắn đang cười, nhưng con mắt vẫn trống rỗng tựa như không có linh hồn, giống như một cái xác không hồn.
“Ngươi sợ ta sẽ tổn thương các ngươi? Lá gan của ngươi cũng quá nhỏ nha. Huống chi các ngươi có nhiều người như vậy lại sợ một đứa bé, thật sự là đáng chê cười......”
Liễu Khanh Nhan cũng không để ý giễu cợt của hắn, dùng ánh mắt ngăn cản Tử Hiên tỏ ra hung ác, thần sắc lạnh nhạt nói.
“Không phải nhát gan, là cẩn thận. Ta và ngươi không biết nhau, tại sao lại tin tưởng ngươi. Dù là uy hiếp nhỏ cũng phải ngăn chặn phát sinh. Ta cũng không muốn bởi vì một uy hiếp nhỏ dẫn đến gặp phải tai hoạ ngập đầu. Nhưng ngươi nói ngươi là đứa bé, cái này ta không cho rằng như vậy.”
Thiếu niên lập tức xiết chặt nắm tay, không nói thêm lời nào.
“Có đồng ý hay không?”
Thiếu niên còn đang chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283946/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.