Tử Hiên kinh hãi hô lên khiến cho hai người kia chú ý.
“Chuyện gì xảy ra? Người đâu? Mới vừa rồi còn ở đằng sau. Sao giờ không thấy bóng dáng?”
Băng Cơ giật mình, điều này là do cái gì gây ra? Còn đang ở nhân gian mà lợi hại như thế, có thể ở trước mặt hắn cùng Mặc Dạ cướp người sao?
“Kỳ quái, những con quái vật kia sao lại không bắt chúng ta, hết lần này tới lần khác bắt Khanh Nhan? Thật sự là đáng giận. Nếu như bị ta bắt được, ta sẽ đem bọn chúng xé thành ngàn mảnh nhỏ!”
Tử Hiên nghĩ mà tức giận. Một đám đông nghịt quái vật không sao giải quyết hết.
“Ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì. Hiện tại người cũng không thấy chỉ có thể đi tìm xem.”
Băng Cơ lần đầu tiên xuống núi, đã bị đả kích nghiêm trọng. Trước giờ hắn luôn cho rằng tu vi của mình đã xem như phi thường lắm rồi. Hiện tại cả một đám súc sinh cũng không giải quyết được. Chuyện này sao không làm hắn khó chịu cho được.
“Bởi vì Khanh Nhan pháp lực yếu nhất, bọn chúng lựa chọn người yếu nhất để ra tay.”
Mặc Dạ lên tiếng.
Tử Hiên nghe hắn nói như vậy, lập tức cảm thấy đúng thật. Băng Cơ cùng Mặc Dạ chỉ có mấy con tấn công, mà hắn có hơn mười con.
Có lầm lẫn không ngay cả quái vật cũng kỳ thị tu vi thấp, chọn người yếu mà ức hiếp.
Tử Hiên rất tức giận, hậu quả thật kinh khủng. Không bao lâu, những quái vật liền bị Tử Hiên xé thành nhiều mảnh nhỏ, tứ chi cùng thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283936/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.