"Còn có người nào phản đối? Đứng ra!"
Có ai còn dám tiến đến chịu chết. Đám người lập tức an tĩnh không ít.
Liễu Khanh Nhan đã đến bên cạnh Băng Cơ. Mà thi lực trên mình Tử Hiên cũng đã biến mất, hắn lại vui vẻ. Câu đầu tiên chính là.
"Thanh Viễn không phải ta giết."
"Không phải ngươi giết. Vậy là ai giết? Lúc đi vào Thanh Viễn còn chưa chết, toàn thân ngươi là máu. Thanh Viễn chết không phải ngươi giết còn là ai? Cho dù hắn không phải ngươi giết vậy cũng có liên quan cùng ngươi."
Thanh Viễn chết Băng Cơ cảm thấy rất đau lòng. Nếu không phải Liễu Khanh Nhan ở bên cạnh, sợ là Băng Cơ đã ra tay với Tử Hiên.
"Ta nói không có là không có. Nếu thật sự ta giết hắn, ta có cần làm lớn như vậy, giương cờ trống để cho tất cả mọi người biết không? Chỉ là lúc ta đang ngủ, cũng không biết vì sao Thanh Viễn chạy đến phòng của ta, sau đó tất cả chìm vào tối đen, ta cũng không thấy được rốt cuộc là người phương nào đến......"
Tử Hiên giải thích không có sức thuyết phục, mà ngay cả Tử Hiên cũng cảm thấy nổi giận.
Tầm mắt Liễu Khanh Nhan dò xét qua lại trong đám người tựa như muốn tìm thứ gì, đáng tiếc chỉ thất vọng. Những người này đều là người bình thường, pháp lực đều yếu muốn chết. Họ chỉ xem náo nhiệt.
" Không phải là ngươi giết?"
Tử Hiên căm tức vì ngay cả Khanh Nhan cũng hoài nghi lời của hắn.
"Ngươi không tin ta? Hắn tại sao có thể là ta giết. Ta giết hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283935/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.