Lạc Hồng Bụi tuy nhảy xuống thác nước, nhưng cũng không phải muốn chết. Tu vi của hắn không tệ, bay trở lên trên là không thành vấn đề, nhưng hắn không có làm như vậy. Hắn thả mình rơi xuống, cũng chỉ nhìn phía trước, hoàn toàn không có nhìn hai bên, chỉ khi bay trở lên hắn mới để ý.
Mà lúc này, Liễu Khanh Nhan dù bị thác nước xối mạnh vẫn bám kiếm từ từ bò lên......
Thời khắc hóa ma đã đến. Tất cả sinh vật trong ma giới đều không thoát vận mệnh an bài. Đây là lần đầu tiên ma tộc gặp phải khiêu chiến lớn như vậy. Người thắng có thể sống, kẻ bại vong thân.
Tà khí màu đen tràn ngập cả bầu trời ma giới bao la, mà yêu giới láng giềng giờ phút này cũng có ma tộc lui tới không ngừng.
Nơi giao nhau trong tam giới Thần Ma trấn là nơi cấm tru sát. Dù thời khắc hỗn loạn cũng không phá vỡ giới hạn. Mà hiện tại hoàn toàn khác, giới hạn bị phá vỡ. Tất cả trói buộc về đạo đức, luân lý, cấm kỵ hoàn toàn thành hư không. Bởi vì hóa ma, những ma thú không có thần chí giống bình thường, ý niệm bị cuồng hóa thì những thứ này càng không có uy lực.
Ma giới bắt đầu tràn vào yêu giới, thoáng một cái sẽ đến nhân giới. Ma tộc gặp kiếp nạn, cũng là tam giới gặp kiếp nạn.
Mặc Dạ đối với mấy cái này không quan tâm, trong tam giới ai sống ai chết đối với hắn mà nói cũng không quan trọng. Tam giới bình yên đã quá lâu, phát sinh rung chuyển, chiến tranh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283894/quyen-1-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.