Đó là dược vật thần kỳ giao nhân đưa cho, Liễu Khanh Nhan rất tiếc rẻ không dám lãng phí. Không chút suy nghĩ nuốt vào trong bụng. Trong đầu nghĩ thầm, Lạc Uyên uống nhiều như vậy, hẳn là có thể ngoan ngoãn nghe lời, mà dù ta mới uống một chút chắc cũng không ảnh hưởng gì nhiều, bằng không sẽ thiệt thòi......
Liễu Khanh Nhan nuốt một ít dược vật sót lại trên đầu lưỡi Minh Lạc Uyên.
Trừng to mắt muốn cãi cọ, đáng tiếc miệng Liễu Khanh Nhan bị ngăn chặn.
Minh Lạc Uyên ánh mắt càng thêm ảm đạm, hắn hoàn toàn giam cầm Liễu Khanh Nhan không cho giãy dụa.
Hai tay để bên người quơ loạn, tùy ý châm lửa. Ngón tay linh động giống như có dòng điện, mỗi một lần tiếp xúc giống như tập kích mãnh liệt, chưa từng có đụng chạm như thế, Liễu Khanh Nhan lúc này ngẩn người.
Không có bảo dừng lại, ngược lại phát ra từng đợt rên nhè nhẹ giống như tiếng con mèo nhỏ làm nũng.
Đối với thân thể ở hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng như Minh Lạc Uyên mà nói không thể nghi ngờ là cự kỳ vừa lòng.
Liễu Khanh Nhan cảm giác thật thoải mái, loại xoa bóp da thịt này mang theo sung sướng không cách nào nói ra. Tâm thần mơ hồ, từ trước đến nay chưa từng biết Minh Lạc Uyên sờ lại rất thoải mái, chỉ là bị đặt ở trên mặt ghế, phía sau lưng vô cùng đau.
Người dưới thân hơi giãy dụa, vải ma xát da thịt giống như nhen nhóm lửa thiêu đốt hai người.
"Ôi...... Khó chịu."
Cảm giác càng ngày càng nóng, thân thể cũng bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283878/quyen-1-chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.