Nửa ngày Phạn Ngữ cũng không nói một câu gì. Lời Minh Vũ nói không giả, vừa rồi hắn liền cảm nhận được Lan Thương suy yếu.
"Vậy bây giờ nên làm cái gì?"
Phạn Ngữ mờ mịt.
Kỳ thật Minh Vũ còn có chuyện lén gạt hắn, bất quá nói ra sẽ chỉ làm sự tình càng thêm không xong.
"Nếu có đủ pháp lực cung cấp liên tục không ngừng đưa vào, đứa bé cùng người mẹ hẳn là không có việc gì."
"Ý của ngươi là, đứa bé cũng sẽ có chuyện?"
"Nếu như toàn bộ năng lượng của người mẹ bị hấp thu, đứa bé còn chưa có lớn lên đủ, khả năng sẽ chết trong bụng......"
"...... Nguyên do là chúng ta quá tham lam......"
Hắn vốn tưởng rằng, chỉ cần tìm được người thích hợp, hắn và Lan Thương liền có thể đi ra ngoài. Hắn cho rằng, có con có thể hạnh phúc ở cùng một chỗ. Nhưng mà, tham càng nhiều chỉ càng thêm thất vọng cùng tuyệt vọng. Hiện tại không chỉ có là Lan Thương gặp nguy hiểm, mà ngay cả con của bọn hắn.... Sự tuyệt vọng bao phủ trong lòng.
Mấy người họ cũng cảm thấy không khí bị đè nén.
Chẳng được bao lâu Lan Thương tỉnh lại, hắn thoạt nhìn rất suy yếu, tình huống không phải rất tốt, miễn cưỡng đứng lên.
"Ta còn không đến mức như vậy, đừng quên ta là Hải Hoàng."
Lan Thương mười phần khinh thường trừng Phạn Ngữ, Phạn Ngữ chỉ là cười khổ. Hắn lại nhìn về phía bốn người, gật đầu ý bảo Liễu Khanh Nhan tới.
"...... Ta có chút sự tình muốn cùng ngươi nói chuyện riêng, ta nghĩ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283871/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.