"Lan Thương!"
Phạn Ngữ kinh hô, không chút nào che giấu lo lắng cho người cá đang quay cuồng ở trên mặt đất.
Liễu Khanh Nhan chú ý tới tuy là đau mất đi lý trí nhưng người cá kia hai tay lại gắt gao bảo vệ bụng, giống như bảo hộ lấy cái gì.
Mấy người họ giúp không được gì, chỉ có thể chờ đợi. Bọn họ còn tưởng rằng nam tử kia rơi vào hôn mê, lại không biết là từ đầu tới đuôi hắn đều thanh tỉnh vô cùng.
"Lan Thương! Lan Thương, chuyện gì xảy ra, mau trả lời ta! Lan Thương!"
"...... Phạn Ngữ, a..."
Người cá nhẫn nhịn chống cự thống khổ, cố thanh tỉnh nhìn về phía Phạn Ngữ, cố gắng mỉm cười. Bây giờ là ban ngày, pháp lực cùng thân thể của hắn tương đối bạc nhược yếu kém.
Cùng Minh Vũ đấu một trận, hắn cũng là quá gắng sức. Sao biết được liên lụy đến......
Bụng như bị vật bén nhọn đâm đau, chỗ đó đã bị phong ấn ba ngàn năm, một mực im lặng, chưa từng có như hôm nay khác thường như vậy...... Chẳng lẽ là bởi vì vừa rồi dùng pháp lực sao? Con của hắn và Phạn Ngữ...... Không, không có khả năng!
Nhưng trong bụng quá đau đớn, tất cả thần kinh, tay chân của hắn bắt đầu lạnh buốt rét run.
"Không, không......"
"Lan Thương! Lan Thương! Đến tột cùng chuyện gì xảy ra?! Lan Thương, mau trả lời ta!"
"Phạn Ngữ, con của chúng ta, con của chúng ta......"
Người cá Lan Thương nghẹn ngào khóc rống, nước mắt đứt quãng rơi rụng, rơi trên mặt đất biến thành từng hạt châu.
Con......
Con của bọn hắn?
Phạn Ngữ tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283870/quyen-1-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.