Liễu Khanh Nhan vì ý tưởng chính mình dọa sợ, đi vài bước phát hiện xác thực mình không có sai.
Ngay khi Liễu Khanh Nhan cho rằng đã ổn thỏa, nam tử kia lần nữa giật giật, song lần này không phải động vị trí, mà quanh thân nam tử kia tản ra ánh hào quang nhu hòa. Nhờ ánh sáng cho nên Liễu Khanh Nhan thấy rõ nam tử hình như ẩn nhẫn chịu đựng thống khổ, toàn thân của hắn run rẩy.
Lúc này, Liễu Khanh Nhan mới phát hiện, mắt cá chân phải của nam tử có một cái xiềng xích, cái xiềng xích xuyên thấu mắt cá chân, linh lực giống như nước theo chỗ vết thương mắt cá chân chảy ra. Liễu Khanh Nhan giật mình nghĩ thầm không lẽ nam tử này chính là người cá màu đen bắt mình.
Rồi ý nghĩ đó lập tức được chứng thật, ánh hào quang nhu hòa tan đi, Liễu Khanh Nhan trợn mắt há hốc mồm nhìn sự biến đổi. Đôi chân trắng nõn của nam tử trước mặt dần dần biến thành một cái cái đuôi màu đen, đồng thời mái tóc như tảo biển chầm chậm thu lại, cái thứ như tảo biển biến thành mấy sợi tóc màu đen.
Một lát sau, nam tử biến thành người cá tử mở mắt ra, hắn giống như tiêu hao tất cả khí lực, làm ra động tác này phi thường cố hết sức, hắn nhìn Liễu Khanh Nhan gần mình, giọng nói có chút yếu ớt.
"...... Rõ ràng có thể chạy?"
Người cá có vẻ có chút ngoài ý muốn, khi hắn biến thân là thời điểm thân thể yếu kém nhất.
"......"
Kỳ thật, Liễu Khanh Nhan mới càng bất đắc dĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283864/quyen-1-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.