"Ngươi đến tột cùng là người nào?"
Người cá làm bộ dạng mắt điếc tai ngơ, mang theo Liễu Khanh Nhan tìm đường mà chạy. Trong lúc chạy, hắn chốc lát lại ngừng vòng vo tìm phương hướng.
"Đi!"
Đuôi cá màu đen vung lên hướng mặt đất đập xuống, lập tức tạo ra sự rung chuyển, mặt đất bị nện nổ tung thành một cái lỗ to, tro bụi đá vụn bay đầy trời. Liễu Khanh Nhan sặc mà ho khan, con mắt bị tro bụi làm cho không mở ra được. Lực trên bả vai thoáng cái tăng thêm, ngay sau đó thân thể bị lôi vào nơi tối đen.
Bên trong rất tối, dù Liễu Khanh Nhan đem tất cả pháp lực tập trung đến hai mắt, cũng chỉ có thể thấy không quá mười thước.
Nơi người cá vừa mới phá vỡ hẳn là một mật đạo cũ phủ đầy bụi, là lối vào một ngôi mộ của một quý tộc hoặc là vương hầu tướng quân nào đó. Bởi vì bị phá vỡ trong nháy mắt một lượng khí gay mũi khó ngửi phun ra, làm đầu váng mắt hoa.
Ngôi mộ được xây dựng từ những khối đá lớn cứng rắn vô cùng. Liễu Khanh Nhan đoán lối này căn bản không phải đường chính vào cửa, cho nên người cá muốn đi vào phi thường khó khăn. Có thể thấy đuôi cá da tróc thịt bong khủng khiếp, nhưng mà người cá y như cũ không quan tâm, cứ sử dụng đuôi của hắn nện vào đá cứng.
Đến bây giờ, Liễu Khanh Nhan đã nhìn ra người cá không làm gì hại mình. Mỗi lần phá vỡ vách tường, hoặc là có mảnh đá văng ra, người cá đều dị thường cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283863/quyen-1-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.