Vạc áo màu đen lay động, trong lầu các đen kịt đưa tay không thấy được ngón, một tia sáng mảnh như sợi tóc theo ống tay áo bay ra. Hướng xuống xích sắt tới chổ tiểu tiên đồng áo xanh xiết chặt vòng eo hắn, kéo người lên trên. Đem tiểu tiên đồng áo xanh đặt trước lầu các, lập tức tia sáng biến mất không thấy gì nữa.
Tiểu tiên đồng hồn phách chưa trở về, đầu còn có chút chóng mặt mơ hồ, quỳ rạp trên mặt đất nửa ngày không có động tĩnh.
Trong lầu các truyền đến tiếng bước chân. Mặt đất ngay sau đó chấn động lên. Trong nháy mắt, cả Bồng Lai giống như nhảy lên ầm ầm. Tiên nhân chấn kinh không thôi, đều dừng động tác, tất cả mọi người nhất tề nhìn về phía chỗ cao nhất tam giới trong đám mây kia.
Qua ngàn năm, Mặc Đêm đại nhân rốt cục đã xuất môn bước ra khỏi lầu các......
Mặc Đêm đại nhân...... Nhân vật truyền thuyết, đứng hàng cao nhất trong tam giới. Bất kể Tiên Đế, bất kể đông đảo chúng tiên, lúc này, đều là đưa mắt nhìn về phía lầu các đen kịt, có kinh ngạc, có hâm mộ, có ghen ghét, không thể giải thích......
Tuy là như thế, bọn họ trong lòng đều biết rõ. Tam giới đại loạn. Mặc Đêm bước ra, tam giới đại loạn.
Quỳ rạp trên mặt đất, tiểu tiên đồng đầu cúi thấp, không dám nói, im lặng đợi Mặc Đêm đại nhân bước ra.
Trầm mặc hồi lâu, chỉ nghe thấy bên trong truyền đến một tiếng thở dài, thanh âm mờ ảo như từ xa xôi truyền đến, giống như trầm trọng, cũng giống như giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283818/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.