"Không có việc gì, không có việc gì Huyền Minh, ta biết làm đúng mực."
Nhận lấy ánh mắt giận dỗi của xà yêu. Tiểu Ngư Nhi si ngốc cười ngây ngô, nói với Minh Lạc Uyên
"Ta thả hắn, ngươi cũng phải tuân thủ lời hứa, không thể đổi ý."
Đôi mắt màu đen u ám giống như vực sâu, vẫn như cũ lạnh lùng nhìn.
"Được rồi, nói là làm, ngươi thả người chúng ta đi ngay."
Tiểu Ngư Nhi không có hoài nghi lời Chiến Phong nói, buông móng vuốt thoáng một cái bay tới bên người Huyền Minh, cười hì hì làm một bộ dáng nịnh nọt.
"Huyền Minh, ta làm không tệ nha......"
Thiếu niên đáng yêu nháy mắt, chờ đợi người yêu trả lời. Xà yêu thực sự thống khổ vạn phần, nhìn thấy nụ cười giai nhân, đã cảm thấy đau đớn thân thể giảm bớt hơn phân nửa, một đôi mắt lạnh như băng đã chuyển sang ấm áp.
"Tiểu Ngư..... "
Xà yêu thâm tình gọi tên người yêu, lời nói đến một nửa bỗng nhiên bị đứt.
Một đạo kiếm khí sắc bén vụt đến. Trong nháy mắt, từng cái ngóc ngách của đại điện đều là sát khí làm cho trong lòng người lạnh ngắt thở không nổi.
Một người, một yêu chính là đang vui sướng vì thoát nạn, cho rằng mấy người kia đã rời đi, nên giảm cảnh giác.
Ba người cùng rời khỏi sơn động, Minh Lạc Uyên đột nhiên một mình quay trở lại.
"Lạc Uyên, ngươi......"
Đôi mắt đen tuyền lẳng lặng chăm chú nhìn thân ảnh màu xanh nhạt, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng, lộ ra vẻ không cách nào có thể nương tay.
"Hắn một kiếm làm ngươi bị thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thuc-co-yeu-khi/1283796/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.