Lăng Viễn Kiếm vuốt râu, nhìn người phía dưới, tuy rằng đối với việc nữ nhi đại thú tân nương (lấy vợ) vẫn còn canh cánh trong lòng, nhưng hắn có một nhi tử lại bị gãy chân, hôn mê bất tỉnh nằm trên giường, nên cũng chỉ đành chấp nhận sự thật này. Điều duy nhất đáng mừng là hắn đã thực hiện được lời hứa của mình, để Dương Mạc Tuyền tiến nhập gia môn, nếu Dương Vệ Quân có linh thiêng cũng nên mỉm cười nơi cửu tuyền. 
Giờ lành đã đến, người làm lễ xướng: “Nhất bái thiên địa!” 
Dương Mạc Tuyền trên đầu đội hỉ khăn, không thể nhìn thấy nên không biết cùng nàng quỳ bái là người nào, cảm thấy hoảng sợ, nhưng cũng đành bất lực, hết thảy đều thành kết cục đã định. 
“Nhị bái cao đường!” 
Dương Mạc Tuyền biết mẫu thân ghi hận Lăng Vương, giờ phút này hắn ở ngay trước mặt nàng, cũng chính bởi hắn mới làm cho nàng cùng Hằng ca ca chia cách, cho nên cái quỳ này cũng thực có chút không cam lòng. 
“Phu thê giao bái!” 
Là nàng! Dương Mạc Tuyền nhận ra đôi giày kia, đúng là được Lăng Tử Nhan mang một đường từ Dương Châu tới, nàng rõ ràng là nữ tử, như thế nào có thể cùng mình bái đường? Đầy một bụng nghi vấn, lại không thể không quỳ. 
“Tiến nhập động phòng!” 
Dương Mạc Tuyền được hai nha hoàn giúp đỡ đi vào hậu đường, tiến vào một căn phòng xa lạ, trong đó một nha hoàn nói: “Quận Vương phi, mời người ngồi, chúng ta ra bên ngoài.” 
Thanh âm tiếng bước chân dần xa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thu-tan-nuong/2361121/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.