“Tẩu tẩu có tâm sự?”
Lăng Tử Nhan nắm tay Dương Mạc Tuyền, đi một đoạn đường rồi mới biết rõ mà còn cố hỏi.
Dương Mạc Tuyền nghe nàng hỏi thế, dừng lại cước bộ nhìn nàng, muốn nói lại thôi, rốt cuộc không nói gì, lại hất tay nàng, cúi đầu một mình đi trước.
Lăng Tử Nhan đi vài bước đuổi theo, chắn đường Dương Mạc Tuyền, lộ vẻ thần sắc bất định: “Tẩu tẩu không muốn biết vì sao ta lại xuất hiện ở Nguyệt Mãn Lâu sao?”
Rốt cục Dương Mạc Tuyền cũng mở miệng: “Là Bế Nguyệt nói cho ngươi ta đi tới đó.”
Lăng Tử Nhan khẽ cười một tiếng: “Thì ra tẩu tẩu biết ta tới tìm người, còn Nhan nhi thì muốn biết vì sao tẩu tẩu lại ở đó?”
“Ta…” Dương Mạc Tuyền cắn môi, ảo não nhìn nàng.
Đương nhiên Lăng Tử Nhan biết nguyên nhân, chỉ là có phần tức giận vì nàng cùng Lăng Tử Hạo đi dự yến mà thôi, hơi châm chọc nói: “Hữu mĩ nhân hề, kiến chi bất vong, nhất nhật bất kiến hề, tư chi như cuồng (1),ca ca nói có sách, mách có chứng, không biết tẩu tẩu có động lòng không?”
Dương Mạc Tuyền nghe nàng đọc ra lời thơ này liền biết nàng đã thấy mấy tờ giấy trên giá sách, cũng không kinh ngạc, chỉ hỏi: “Ngươi đã xem?”
“Nếu ta không thấy thì tẩu tẩu còn muốn giấu ta bao lâu?” Lăng Tử Nhan nhìn thẳng nàng, trong mắt lóe lên quang mang nguy hiểm.
Dương Mạc Tuyền nghe lời nói nồng đậm ý ghen tuông, trong lòng ngược lại lại vui sướng, cười nói: “Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thu-tan-nuong/2361006/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.