Liễu Thúy Vân từ chối không nhận bạc, phải khuyên can mãi mới chịu thu lấy. Các cô nương Thúy Vân Các khó có được dịp không cần tiếp khách, sớm kết thúc công việc trở về phòng, những người có quan hệ giao hảo thì tránh không được ngồi bán tán thầm đoán thân phận mấy người Lăng Tử Nhan một phen. 
Lăng Tử Nhan để Bế Nguyệt cùng Lạc Nhạn đưa Dương Mạc Tuyền trở về phòng trước, còn mình thì đi tìm Liễu Thúy Vân để lãnh giáo một vấn đề. 
Liễu Thúy Vân vắt chéo hai chân, cắn hạt dưa, nói: “Tiểu Nhan cô nương có vấn đề gì thì cứ việc hỏi, Thúy Vân nhất định tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn (1).” Tuy rằng đã biết Lăng Tử Nhan là Quận chúa, nhưng nếu Lăng Tử Nhan có vấn đề cần thỉnh giáo thì đương nhiên nàng cần phải bày ra tư thái, thế mới có vẻ trong lồng ngực nàng có điểm mặc (2). 
“Như thế thì rất tốt.” Lăng Tử Nhan ngồi xuống cạnh Liễu Thúy Vân, đem chén trà trước mặt nàng rót đầy, lời chưa nói mà mặt đã hồng: “Kỳ thật việc này có điểm khó mở miệng.” 
Liễu Thúy Vân là loại người nào, nghe nàng nói thế, liền đoán: “Sao? Chẳng lẽ ngươi không thỏa mãn được nàng? Muốn ta dạy cho ngươi phương pháp hay không…” 
“Không không không!” Lăng Tử Nhan vung tay xua xua, chặn lời nàng, mặt càng đỏ hơn: “Thật ra….thật ra là nàng vẫn không chịu muốn ta.” 
Liễu Thúy Vân lại phát ngôn kinh người đoán: “Chẳng lẽ nàng không có dục vọng với nữ nhân?” 
Lăng Tử Nhan có loại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thu-tan-nuong/2361005/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.