Lăng Tử Hạo làm như không có việc gì ngồi trong phòng chờ Từ Liễu Thanh các nàng về, chỉ thấy Dương Mạc Tuyền khoác tay Từ Liễu Thanh, mẹ chồng nàng dâu hòa hảo tiêu sái tiến vào. 
Từ Liễu Thanh trước nói: “Hạo nhi, còn chưa nghỉ ngơi sao?” 
Lăng Tử Hạo cười đứng dậy, nói: “Hai người đi đâu vậy? Làm con chờ thật lâu.” 
Dương Mạc Tuyền buông cánh tay Từ Liễu Thanh, nói: “Ta bồi nương đi ra ngoài tản bộ một lát.” 
“Có chuyện gì sao?” Từ Liễu Thanh hỏi. 
Lăng Tử Hạo lấy ra quẻ săm kia, vẻ mặt nghi hoặc, nói: “Nương, con đem những lời mà lão hòa thượng giảng giải về quẻ săm kia, lặp đi lặp lại cân nhắc một buổi tối, đột nhiên phát hiện một vấn đề.” 
Dương Mạc Tuyền biến sắc, nhẹ giọng hỏi: “Không biết tướng công phát hiện cái gì?” 
Lăng Tử Hạo tuy cùng Từ Liễu Thanh nói chuyện, nhưng ánh mắt vẫn thủy chung đặt trên mặt Dương Mạc Tuyền, tự nhiên không buông tha cho một chút biến hóa nhỏ nào, nói: “Nguyên bản ta cảm thấy quẻ này nói ta cùng Mạc Tuyền, hiện tại ngẫm lại tựa hồ không phải nói ta.” 
Dương Mạc Tuyền dưới tình thế cấp bách vội vàng nói: “Sao có khả năng?!” Lập tức cảm thấy thất thố, lại ôn tồn giải thích: “Ý tứ của ta là, rõ ràng nói đúng là ta với chàng, từ lúc ta gả vào Lăng phủ, giữa chúng ta vẫn có hiểu lầm sâu sắc, thẳng đến gần đây mới tiêu tan những hiềm khích trước đó, không phải chính đúng như lời ký sao?” 
Lăng Tử Hạo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thu-tan-nuong/2360990/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.