Mặc Liên nghĩ sao nói vậy , cứ tự nhiên bật ra mấy chữ : " Hai đứa mày mới hôn nhau hả ? "
Phương Mai bỗng chốc tía cả tai , luống ca luống cuống hùng biện : " L-làm gì có ? Bà đừng có nói bậy . "
Hạ Vũ còn thẹn hơn cả Phương Mai , tay chân cũng đỏ bừng theo , lớn giọng : " Không có , không phải . Mày đừng có nói bậy bạ ! "
Mặc Liên rũ mài xuống , bị quát là liền xụ mặt tủi thân . Dương Quang Trường nắm vai cô , lớn giọng quát lại Hạ Vũ : " Không có thì không có . Quát Mặc Liên làm gì ? Thẹn quá hoá giận hay sao ? "
Hạ Vũ bị nói trúng tim đen , lồng ngực như sắp bị trái tim đập vỡ ra . " Thầy .. thầy đừng có nói bừa , em mới không có . "
Chưa dứt câu , Mặc Liên đã xoay đi nhìn đám bạn của mình đã ngốc đầu dậy hóng hớt chuyện . Cảnh tượng như rắn vừa ra khỏi hang ló đầu ra xem bầu trời .
Cô cong môi lê thước gỗ đi tới rượt đám nhóc chạy tán loạn khắp phòng học , tiếng la hét ầm ĩ không lúc nào không có .
Thầy giáo già dặn lớp kế bên gãi gãi đầu nâng kính lên , bỏ viên phấn xuống đóng sách lại . " Lớp kế bên còn đang ăn mừng năm mới . Chúng ta cũng không thể ngăn niềm vui của họ được , như vậy là bất lịch sự . "
" Tao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806366/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.