Dương Quang Trường đỏ ngầu mắt không dám tin là sự thật , rõ ràng hôm qua anh đã từ chối nhận phục vụ miễn phí .
Cả cơ thể anh đều run rẩy , một chút sức lực anh chạy ra ngoài tìm Mặc Liên , cô đã thất vọng về anh như thế nào ? Anh đã từng nói rằng mình không phải muốn trả thù cô , cũng không phải muốn trêu đùa . Cô có phải đã thật lòng tin anh nên lúc nãy mới khóc nấc lên như vậy , sâu thẳm trong mắt cô đã thất vọng về anh như thế nào chứ ?
Anh xin lỗi . Anh không phải lừa gạt em . Anh thật sự không lừa gạt em .. em đang ở đâu vậy ?
Dương Quang Trường chạy từ phòng khách xuống phòng bếp cũng không thấy cô đâu , chợt thấy cánh cửa ở phòng bếp hơi hé mở , anh run rẩy mở ra xem thử .
Nước mắt cứ theo hình dáng nhỏ của Mặc Liên ngồi tựa lưng vào gốc cây mà tuông từng dòng xuống . " Mặc Liên . "
Nghe thấy giọng anh , cô cũng không luyến tiếc quay mặt lại , mắt cô đỏ ửng vô hồn , không còn dáng vẻ long lanh như bình thường nữa .
Dương Quang Trường run rẩy khụy chân quỳ gối xuống trước mặt cô , giọng nghẹn mũi kèm run rẩy : " Mặc Liên , em nghe anh giải thích . Anh không biết chuyện gì cả .. "
Mặc Liên không trả lời , trực tiếp hất tay anh ra , đôi mắt lạnh lẽo như băng giá . " Thầy làm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806359/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.