Dương Quang Trường không nói gì , cứ để cho Mặc Liên đi vào phòng tắm . Chưa tới 30s , cô hùng hổ bước ra , cằn nhằn : " Thầy giặt quần áo của em làm gì ? Rồi sao em về đây ? "
Anh lại vờ buồn tủi , ôm gối xụ mặt : " Anh .. anh chỉ muốn giúp em thôi mà .. "
" ... "
Mặc Liên thở hắc ra , chậm rãi bước tới đỡ anh nằm xuống gối , sau đó cô cũng trèo lên ôm anh vào lòng đắp chăn kĩ lưỡng . " Được rồi , thầy ngủ đi . "
Dương Quang Trường cười tủm tỉm , chân anh cứ liên tục cọ cọ vào đùi cô , mềm mại mát mẻ , anh lại làm nũng : " Anh nóng lắm , không đắp chăn có được không ? "
Cô gật gù tốc chăn ra , chiếc áo sơ mi rộng phùng phình bị anh giở lên , bên trong không có bất kì món gì để bảo vệ , Mặc Liên theo phản xạ kéo xuống che lại .
Quang Trường đột ngột ngồi dậy xoắn ống tay áo lên giúp cô . Xong rồi lại chui rúc vào lòng cô một lần nữa dụi dụi vào ngực . " Vợ ơi . "
" Vâng ? "
Anh ngẩng mắt lên nhìn cô , vẻ mặt ngây ngô , giọng điệu trong sáng hồn nhiên vô cùng : " Anh có phải sắp chết rồi không ? "
Mặc Liên trong lòng không biết trả lời như thế nào , bên ngoài vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra : "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806349/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.