"Mặc Liên, anh họ!" Dương Quang Trung đứng bên cạnh quản gia, tay giơ cao vẫy vẫy với hai người.
Còn đám bạn của cô thì vẫn còn đang ăn tối và tám chuyện, ánh mắt vẫn luôn tò mò về Quang Trung.
Mặc Liên thấy hai người này đi cùng là liền nghĩ tới cái tình yêu đồng tính, cô hí hửng nhảy xuống khỏi tay Dương Quang Trường chạy tung tăng tới cậu em chồng này. "Sao hai người biết mà tới đây vậy?"
Lý Tuyên cầm đống quà trên tay, khẽ cúi đầu. "Thiếu phu nhân!"
Quang Trung như thân thiết, đá cùi chỏ chỉ tay về phía Ti Gơ đang nằm cao ngạo liếm lông. "Con đó, ở đâu có vậy?"
"Bé đó hả?" Mặc Liên cười cười. "Nhặt ở trong rừng á, ẻm ngoan lắm, không ăn thịt người đâu."
"Ngoan hả?" Quang Trung trợn tròn mắt, đưa tay lên trán Mặc Liên xem thử, nhiệt độ vẫn bình thường. "Mày có biết, lúc nãy tao vừa thấy cái đống lửa là nó đã ở phía sau tao ngửi ngửi rồi gầm lớn một cái."
"..."
Dương Quang Trung ngã ngớn ôm Lý Tuyên làm chỗ dựa. "Nếu không phải thịt tao ăn không ngon thì chắc là nó nuốt tao với anh Lý Tuyên của tao rồi."
Anh Lý Tuyên của tao.
Anh Lý Tuyên của tao?
Anh Lý Tuyên.. CỦA TAO?
Mặc Liên như chưa thể tin vào tai mình, nghiên đầu kéo tay Dương Quang Trường cho anh ghé sát miệng mình, nói nhỏ: "Thầy có nghe cái mà em đang nghe không?"
Dương Quang Trường gật gật, nói nhỏ: "Anh nghe."
Mặc Liên lại hỏi tiếp: "Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806319/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.