"Vợ, em.." Dương Quang Trường lồng ngực đập điên cuồng, bao nhiêu buồn tủi đột nhiên tan biến mất hết, cái dáng vẻ này chắc chắn là đang mời gọi anh.
"Anh đừng bỏ bữa rồi làm tận khuya nữa." Mặc Liên xoay nhẹ người cầm bát đũa gắp thức ăn bỏ vào bát rồi lại xoay người đút cho Dương Quang Trường. "Aaa."
"..."
"..."
Quang Trường nhìn cô một lúc lâu rồi mới há miệng ra ăn, hai tay của anh vòng qua ôm lấy vòng eo của cô, cảm nhận được vòng eo đã nhỏ gọn lại như lúc đầu.
Mặc Liên cứ liên tục đút cho anh, Quang Trường cũng ngoan ngoãn há miệng ăn hết, bàn tay vẫn không quên tranh thủ sờ soạng vuốt ve cơ thể của cô.
Cái cảm giác như lạc lỏng tìm kiếm trong một thời gian dài và rồi đột nhiên lại ở trong vòng tay của anh..
"Ưm, anh từ từ đã." Mặc Liên bị sờ đến ngứa ngáy, cô đưa miếng tôm cuối cùng lên miệng anh: "Còn một miếng nữa thôi, nha."
Dương Quang Trường há miệng ra ăn nốt miếng cuối cùng, trong lòng vừa hồi hộp lại vướng dư vị của những ngày qua, không cười nổi..
Mặc Liên lại trở người cầm đĩa trái cây lên, cắm nĩa vào quả cherry, cô lại đút cho anh. "Tráng miệng nữa nha."
Anh vẫn không nói gì, ngoan ngoãn há miệng ra ăn.
Cô lại cắm sẵn trái cây, bàn tay giơ ra dưới cằm của anh. Dương Quang Trường hơi nhíu mài, tự đưa tay nhả hột rồi bỏ vào mâm thức ăn bẩn.
Cô lại tiếp tục đút cho anh, Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806287/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.