Dương Quang thì vẫn chưa tìm được, Dương Gia dù đã có Mặc Ly giúp đỡ mà hùng mạnh lên rất nhiều sau 5 năm nhưng lại bị Hoàng Minh, là Acluy Hrei ở bên cạnh kiềm hãm lại đôi phần, dù sao cũng chỉ có kiềm lại một chút vì hai con người này quá tài giỏi..
Nhờ vào lần đầu tiên gặp Acluy Hrei, lúc đó ánh mắt hắn đột nhiên vừa mở cửa ra thì liền hiền lành vô tội nên anh và cô vừa nhìn đã hiểu. Không ai nói với ai nhưng đều tự âm thầm điều tra lai lịch của hắn, thế lực Hoàng Gia quá lớn nên lúc đó không ai tìm ra được, dần dần rồi thì hai người đều bị lãng quên vì không có hành động nào gây hại..
Phải 12 tiếng mới tới được nước Anh.
Hạ cánh rất thành thục, Dương Quang Trường thở phù, cởi tai nghe ra nhìn sang Mặc Liên.
Cô đã ngủ say, dáng vẻ mềm mại nhỏ nhắn không một chút nào giống như có thể một mình tạo ra một thế lực lớn đến mức có thể làm vị khách lớn ở cái đất nước xa lạ này.
Càng nhìn càng đau lòng, anh có lẽ nên phải để ý cô nhiều hơn, không nên để cô một mình làm như vậy. Anh lại càng nên tách khỏi Dương Gia sớm hơn, dù anh có tài giỏi thế nào thì cái danh Trường Tổng nổi tiếng đó vẫn còn rất nhỏ khi ở cái nước rộng lớn nguy nga này..
Dương Quang Trường vén nhẹ mái tóc đen huyền của cô, tháo bịt tai, anh nhẹ nhàng bế cô lên đi ra khỏi máy bay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806282/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.