"Không muốn, chú thả ra!"
"Thì thôi, anh định cho em chơi PC này, máy tính bảng này, điện thoại này, có cả tivi siêu to nữa." Dương Quang Trường thở dài, bày ra đủ kiểu: "Anh còn có cả súng nha, có con hổ to cho Mặc Liên cưỡi nữa, anh còn định dạy học cho Mặc Liên này, Mặc Liên không thích thì thôi vậy.."
"..."
"Thôi đi xẻo thịt!"
"Aa, aa, đừng mà."
"Sao?" Bị siết cứng lại ở trên ghế, mấy khi chịu chủ động thì anh cũng phải làm giá một chút. "Muốn chơi hay bị xẻo thịt trả về?"
"Muốn học, Mặc Liên muốn đi học."
"Được."
"Đây nhá, đây là chữ A, còn đây là Ă, Â.."
"B, C, D, Đ.."
"..."
"N, O, Ô.."
"..."
Rồi ai dạy?
Dương Quang Trường giật sách lại, tìm một quyển truyện cổ tích, "Công chúa hoa anh đào", câu chuyện cổ tích của riêng anh và cô..
Chỉ tay vào dòng chữ ở bìa truyện, anh đọc: "Công chúa hoa anh đào."
Mặc Liên gật gù, ngoan ngoãn đọc theo anh: "Công chúa hoa anh đào!"
"Giỏi quá, phát âm thế nào em biết không?"
"Cờ ô ngờ ông.."
"Ờ, rồi anh biết rồi." Thôi anh biết cô giỏi rồi, bỏ qua bước đó luôn đi, lật vào đọc truyện, anh chỉ tay lên dòng đầu tiên, đọc: "Mùa xuân trên một vương quốc phồn vinh tráng lệ.."
"Nơi bình yên và thơ mộng, nơi chỉ có tình yêu da diết." Giọng anh nghe trầm trầm hung dữ quá, cô đẩy tay anh ra chỉ vào tự đọc luôn cho rồi. "Nàng công chúa 17
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806182/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.