Nó ngây cả người ra, phải đưa cho cậu kiểm tra á, sao cậu lại không nói gì với nó. Hôm qua nó ngủ cùng cậu cũng không bảo gì với nó cả.
Sau đấy Ngọc Ánh đi xuống dưới lớp nói chuyện với cậu, xong bạn ấy lại đi lên nhìn nó: "Cậu đưa vở bài tập Toán đây, Khải bảo kiểm tra bài tập cậu làm từ đầu năm đến giờ".
"Ơ...cái đấy...". Nó đang định giấu quyển bài tập đi nhưng thế nào quyển sách ấy lại ở ngay trên bàn, ông trời cũng không muốn giúp nó sao. T_T
Ngọc Ánh theo ánh nhìn của nó thấy vở bài tập liền mang xuống cho cậu kiểm tra.
Chết nó rồi, chết nó rồi! Mong là cậu giúp nó một tý, lạy trời, lạy đất, lạy cậu...
Đến giờ Toán cả người nó căng như dây đàn, cái My bên cạnh thấy thế liền nói: "Mày chết rồi, đừng bảo là đầu năm giờ mày không đưa vở cho Khải kiểm tra nhé".
"Cậu có hỏi đâu". Nó trả lời.
"Thế mày chưa biết rồi, Khải nó không hỏi thì mày phải tự giác đưa, mày không đưa nó báo là mày không đưa cho nó kiểm tra đấy".
"Phải thế nữa cơ á". Nó hỏi.
"Chả phải thế, tính thằng Khải sáng nắng chiều mưa, tối ẩm ương nếu không phải nó đẹp trai lại học giỏi thì chắc đã chẳng có ma nào dòm rồi". Trà My thì thầm.
"Thôi thôi...thầy giáo vào rồi". Trà My nói tiếp.
Ngọc Ánh đứng lên báo kết quả kiểm tra bài tập, lòng nó thấp thỏm vô cùng đến lúc Ngọc Ánh nhắc đến nó: "Bạn Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-anh-la-chong-em/2908905/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.