"Sở Trì." Sở Trì vừa nói vừa cầm bát canh vừa nấu xong lên.
"Sở Trì, vậy tôi gọi cậu là Tiểu Trì nha, gọi cả họ cả tên nghe xa lạ lắm. " Độc Cô Lạc tự biên tự diễn, Sở Trì cũng không có ý kiến gì, cậu biết có một kiểu người tự thân quen, nên cũng lười tính toán.
Độc Cô Lạc thấy cậu không nói năng gì thì tự cho là cậu đồng ý, tự ý gọi người ta là Tiểu Trì.
Thực ra lúc này Độc Cô Lạc đối với chuyện Sở Trì không biết mình là ai vẫn có chút nghi ngờ, nhất là khi hắn nhìn thấy CD của mình ở nhà Sở Trì, mặc dù bên trong không có ảnh gì nhưng cũng không đến mức không nhận ra chứ.
Ở nhà Sở Trì vài ngày chút nghi ngờ này của hắn cũng biến mất, Sở Trì đối với sách hay thích âm nhạc chỉ đơn thuần là yêu thích, còn về phần những thứ đó đến từ đâu hay từ ai, cậu hoàn toàn không chút quan tâm, cũng không hề biết.
Cậu nghe album của Độc Cô Lạc, chỉ vì cảm thấy vài hát của hắn không tệ, nhưng cậu hoàn toàn không hề biết người hát bài này là ai!
Sự thấu hiểu này làm Độc Cô Lạc trong một khoảng thời gian làm hắn thấy chán nản, lần đầu tiên hắn cảm thấy bản thân bị phớt lờ.
Đương nhiên, những chuyện này thì để sau này nói.
Còn bây giờ hai người họ mỗi người đều mang một tâm tư để ăn bữa cơm này, Sở Trì cảm thấy nuôi một sủng vật cỡ lớn thế này có hợp lý không, dù đẹp thì đẹp thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-khong-chiu-noi/1164329/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.