Lúc Sở Duyệt đến Sở Trì đang đeo tạp dề nấu cơm tối, cậu nhanh chóng ra cái cửa sắp bị người ta ấn hỏng chuông, ngoài ý muốn người đó lại là Sở Duyệt.
Công ty của Sở Duyệt cách chỗ này khá xa, bình thường cô sẽ không đến đây.
"Chị?"
Sở Duyệt nhìn thấy sắc mặt em trai vẫn bình thường, cô lại cảm thấy có gì không đúng lắm! Đáng lẽ không phải như thế này. Sở Trì thấy chị gái không động đậy gì đành kéo cô vào nhà rồi đóng cửa.
"Chị, chị ngồi đi, em đi làm thêm mất món nữa. " Cậu giống như bình thường chào Sở Duyệt xong Sở Trì quay lại bếp.
Sở Duyệt hoang mang, cô hạ quyết tâm tung ra chiêu sát thủ, cậu không nói thật vậy thì cô chỉ có thể tự hỏi thôi, người bình thường không thể giấu quá nhiều tâm sự, nếu không lâu dần sẽ thật sự phát điên mất.
"Tiểu Trì~" Sở Duyệt chạy đến cửa phòng bếp, thâm tình gọi Sở Trì.
"Dạ? " Sở Trì đang làm món sườn, quay đầu lại nhìn Sở Duyệt, nhìn thấy cái mặt gian tà của bà chị mình.
"Cái chai rượu lá trúc ba mươi năm chị cho em đâu?"
"Trong tủ rượu, tầng hai. " Sở Trì không biết sao bà chị nhà mình lại đòi uống rượu, nếu thế thì cậu làm thêm chút đồ cay để uống cùng rượu mới được. Sở Duyệt từ nhỏ đã thích cùng bố lúc rảnh rỗi thì đi thử rượu, nên vì thế tự nhiên thèm rượu cũng không lấy gì làm lạ. Mà tửu lượng của Sở Trì thì quá thấp, chỉ ăn đồ ăn có bỏ chút rượu nấu ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-khong-chiu-noi/1164327/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.