Ba chữ "Có được không" nghe có ý cầu xin, Sở Trì cũng nhịn không được mà đau lòng, nhưng công bình lại vô cùng nào nhiệt, đủ loại ký tự khó hiểu.
Làm sao ngờ được đại thần cao cao tại thượng của họ, thiên chi kiêu tử lại vì một tiểu phấn hồng nho nhỏ mà nói với ngữ điệu đó, rõ ràng còn nghe ra người kia cũng khó chịu.
Người kia nhẫn nhịn như vậy làm họ đau lòng muốn chớt.
Fan bên dưới soát bình tặng hoa, liên tục gõ Cố nhên.
Đương nhiên cũng có người mắng, có kẻ còn dùng hẳn chữ viết hoa cỡ 22 màu đỏ để viết, công bình là một mảnh hỗn loạn, liên tục gửi nhưng câu mắng chử hai người họ.
Lão Nương tức điên lên, tìm thấy cái mã giáp kia lập tức cấm ngôn! Cái Răng cũng nhờ bạn thu thập tên này!
Dám ở địa bàn của bà mắng người, đây là không sợ trả giá rồi!
Phong Mặc nói xong, trên mic lại là một mảnh im lặng, người người đều nghĩ, không phải nói hát à? Sao lại biến mất rồi, chỉ có Sở Trì biết, anh đang đợi cậu trả lời.
Lúc mọi người thấy ID của Tham Ăn đổi thành chữ "Được", Phong Mặc ngay lập tức bật nhạc đệm lên.
Là một bài hát mà một người rất quen thuộc, nhưng chưa từng nghe anh hát bài này.
Điều lãng mạng nhất》
Tựa lưng vào tấm thảm
Lắng nghe âm nhạc nói về nguyện vọng
Em hi vọng tôi sẽ ngày càng dịu dàng
Tôi hi vọng em đặt tôi vào tim
Tôi nói muốn tặng em một giấc mơ lãng mạn
Cảm ơn em cũng tôi tìm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-khong-chiu-noi/1164326/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.