Edit: Thanh Hưng
Bịch đường đang nằm ngủ ngon giấc trong giường trẻ con ở phòng khách, sau khi bị tiếng gõ cửa đánh thức, bé lập tức khóc một tiếng, lên tiếng với nhân vật đang gõ cửa.
"Ô ô ô ô ô. . . . . ."
Tiếng khóc và tiếng gõ cửa của Bịch đường, còn mang theo cảm giác có tiết tấu.
Tiểu bảo mẫu đang làm đồ ăn phụ cho bé trong phòng bếp, vì trước đó Đường Viên đã thông báo là không mở cửa cho người lạ, cho nên cô ấy nghe được tiếng gõ cửa mà như không nghe thấy, hoàn toàn không có ý định đi mở cửa. Vừa nghe thấy Bịch đường khóc, tiểu bảo mẫu đã vội vàng cầm chén nhỏ trên bàn lên, ba chân bốn cẳng chạy tới, múc một muỗng cháo táo đỏ mới vừa làm xong trong chén lên dụ dỗ bé.
Bịch đường vừa nhìn thấy cháo táo đỏ hương vị ngọt ngào trong chén nhỏ thì lập tức an tĩnh lại, đưa tay nhỏ bé muốn với. Cái muỗng còn chưa đưa tới bên miệng bé, bé đã lại gần há mồm ra cắn cái muỗng, phồng má ăn đến thỏa mãn.
Tiểu bảo mẫu thở phào nhẹ nhõm.
Tiếng gõ cửa càng lớn hơn.
Sợ Bịch đường lại bị hù dọa bật khóc, bảo mẫu dứt khoát ôm bé lên tầng, cố định ở trong ghế trẻ em, để cho bé ngồi vừa phơi nắng vừa chơi với khỉ con của bé trên sân thượng.
Bịch đường tự mình lôi kéo khỉ con lúc ẩn lúc hiện, vô cùng vui vẻ.
. . . . . .
"Đường Viên." Gõ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-muon-sinh-khi-con-cho-anh/2739392/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.