Editor: Moriuchi Eira
Triệu Kiện Kiện vô cùng sốt ruột, bánh bao bị rơi cũng không thèm để ý.
Cậu ta ngồi xuống, một lúc lâu sau mới hỏi: "Nam ca, cậu có nhớ vụ cá cược đánh nhau hôm nay không vậy?"
Mạc Bắc nghiêng đầu, nhàn nhạt nói: "Không quên, không đi."
Nghe vậy, Triệu Kiện Kiện không khỏi hít sâu một hơi: "Nam ca, cậu làm ơn bình thường lại hộ tớ cái! Việc khác thì thôi đi, nhưng sự kiện lần này ảnh hưởng tới danh dự của cả Nhị Trung đấy. Nam nhi hảo hán đại trượng phu, đã nói đánh là phải đánh!"
Mạc Bắc một tay chống cằm, im lặng nhìn cậu ta.
Đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Triệu Kiện Kiện cứng mặt, rụt cổ về phía sau như con rùa nhỏ, cậu nhỏ giọng: "Dù sao cũng không thể nói bỏ là bỏ được, huống chi tớ còn nghe nói K thần cũng tới, còn...còn đòi chính cậu ra mặt."
K thần?
Mạc Bắc nghe thấy cái tên này, cô không khỏi nhớ tới sự việc ở ga tàu Cao Thiết.
Hừ, không phải chỉ đẹp trai thôi sao?
"Đi đi đi đi mà, tớ đoán có sai đâu, nhắc đến K thần một cái là cậu sẽ đi ngay mà!" Triệu Kiện Kiện lấy điện thoại: "Đợi tới gọi bọn bên kia đã, đánh!"
Hình như, có chút hiểu lầm nha...không không, là quá hiểu lầm mới đúng!
Mạc Bắc không trả lời.
Mà bên kia, khi vừa tan học, Phong Nại liền rẽ ngay tới một khúc quặt.
Chạng vạng tối...
Nơi này tụ tập khoảng hơn hai chục học sinh, đa số đều không mặc đồng phục, trên tay cầm gậy bóng chày, hai bên đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dien-canh-tham-yeu-toi/234607/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.