Hắn chăm chú nhìn vào đôi mắt cô một lúc, lên tiếng: “Vãn Vãn, chúng ta còn thể quay lại không?”
Chúng ta còn có thể trở lại không?
Chỉ là một câu rất đơn giản, trong đầu Trình Vị Vãn suy nghĩ hồi lâu nhưng lại không hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của Hàn Tri Phản.
Yết hầu Hàn Tri Phản chuyển động lên xuống, hắn lại lên tiếng lặp lại những lời vừa mới nói thêm lần nữa: “Vãn Vãn, nếu như anh nói anh yêu em, chúng ta còn có thể quay lại không?”
Nếu như anh nói anh yêu em… Anh yêu em…
Trình Vị Vãn kinh ngạc đứng yên tại chỗ, một lúc sau mới hiểu “anh yêu em” đại diện cho điều gì, phản ứng đầu tiên của cô là cho rằng bản thân mình xuất hiện ảo giác.
Vì gần đây tâm trạng cô không tốt nên bệnh trầm cảm lại càng nghiêm trọng hơn sao? Bệnh của cô thật sự không nhẹ nữa rồi, thậm chí một cảnh tượng căn bản không có khả năng xuất hiện như thế này mà cũng dám tưởng tượng ra…
Trình Vị Vãn nghĩ thế, khóe môi nhếch lên một nụ cười tự giễu.
Xem ra, ngày mai cô phải đi khám bác sĩ tâm lý rồi…
Mặc dù Trình Vị Vãn không nói nhưng nụ cười của cô khiến Hàn Tri Phản biết cô không tin hắn.
Trước khi đến đây hắn cũng đã nghĩ Trình Vị Vãn sẽ không tin hắn. Nhưng những lời nên nói thì vẫn phải nói, cho dù hắn cảm thấy khó mở miệng, mặc dù hẳn cảm thấy bản thân vô cùng mất mặt.
“Vãn Vãn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917959/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.