Giọng nói của Dương Lê giống như đang tùy tiện nói chuyện phiếm nhưng lời nói của anh ta lại như từng cơn sấm sét làm nổ tung đầu Tạ Tư Ngọc.
Rốt cục Dương Lê đang nói xằng bậy gì thế? Anh ta còn nói, cái đêm mà cô và anh ta ngủ cùng nhau, chính Thiên Ca đã bỏ thuốc cô, hơn nữa những bức ảnh mà Trần Minh Đạt vứt cho cô cũng là do Thiên Ca chụp, rồi gửi cho anh ta…
Cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra? Nhưng sao sự việc có thể như những lời Dương Lê nói chứ?
Thiên Ca, cô ấy sẽ không đối xử với cô như vậy, là cô đã nghe nhầm rồi sao?
Nghĩ như vậy, Tạ Tư Ngọc liền giơ tay lên vỗ vỗ vào tai mình, lập tức cô nghe thấy ở cửa vào lối thoát hiểm có tiếng hai người đang nói chuyện.
Giọng nói rất lạ, so với sự ngạc nhiên lúc nãy, bây giờ có thể dùng cảm giác kinh hãi để hình dung: “Không phải chứ? Thiên Ca thật sự đã làm như vậy sao? Lòng dạ cô ta sao lại độc ác như vậy? Đến cả người bạn thân nhất của mình cũng ra tay được sao?”
Dương Lê có lẽ cảm thấy người đang nói chuyện với mình dùng ba chữ “bạn thân nhất” có chút buồn cười, anh ta xì mũi cười nhẹ hai tiếng, rồi tiếp tục nói: “Giữa Thiên Ca và Tạ Tư Ngọc, làm gì có cái gì gọi là tình bạn, cũng vì Tạ Tư Ngọc ngu ngốc, bị Thiên Ca bán đi mà cũng không hay biết, còn giúp cô ta kiếm tiền. Cô ta suốt ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917723/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.