“Tôi biết, tôi hứa sẽ không làm liên lụy đến bà, cảm ơn bà, cảm ơn bà…” - Trình Vị Vãn liên tục nói cảm ơn.
Quản gia cúi đầu, khẽ thở dài một tiếng rồi chỉ tay về phía bệnh viện, tỏ vẻ như muốn dẫn Trình Vị Vãn qua đó.
Hai người chưa kịp bước đi thì Hàn Tri Phản đứng cách đó không xa đột nhiên lên tiếng.
Toàn thân quản gia cứng đờ, qua khoảng mười giây mới từ từ quay đầu nhìn về hướng vừa phát ra âm thanh.
Lúc quản gia nhìn thấy Hàn Tri Phản, bà ta cúi đầu chột dạ nói: “Hàn tiên sinh.”
Hàn Tri Phản nhìn hai người nhưng không nói gì, một lúc sau hắn bước về phía họ. Thấy hắn đến gần quản gia bị dọa đến mức chân tay run rẩy.
Lúc Hàn Tri Phản đứng trước mặt quản gia, quản gia liền nói theo bản năng: “Hàn tiên sinh, tôi…”
Hàn Tri Phản không đợi quản gia nhận lỗi liền nói với giọng lạnh lùng: “Bà lên trước đi.”
“Vâng.” - Quản gia nghe thấy lệnh liền không dám ở lại, nhanh chóng ôm đồ vừa thu dọn ở nhà đến rời đi.
Sau khi đợi quản gia đi vào bệnh viện, Hàn Tri Phản vẫn không để ý tới Trình Vị Vãn đang đứng bên cạnh mà hắn cũng đi thẳng vào bệnh viện.
“Hàn Tri Phản…” - Trình Vị Vãn lên tiếng.
Hàn Tri Phản làm ngơ trước tiếng kêu của Trình Vị Vãn, hắn vẫn bước đi về phía bệnh viện.
Trình Vị Vãn vội vàng đuổi theo: “Hàn Tri Phản!”
Hàn Tri Phản muốn thoát khỏi cô, hắn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917659/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.