Nhưng cô thật không nghĩ tới Quý Ức sẽ vì Hạ Quý Thần mà chấp nhận hy sinh lớn như vậy.
Cô nằm mơ cũng mong Quý Ức rớt xuống vực sâu, bị người đời phỉ nhổ, hôm nay giấc mơ của mình đã trở thành sự thật, nhưng cô lại không cảm thấy vui vẻ một chút nào. Ngược lại, tâm trạng cô càng tệ hơn. Hóa ra, so với việc Quý Ức bị hủy hoại tương lai, thì việc cô ta và Hạ Quý Thần ở cùng nhau càng khiến cô khó có thể chấp nhận hơn…
Vừa nhớ đến hình ảnh Hạ Quý Thần và Quý Ức ôm hôn nhau trên sân khấu, Thiên Ca lại không nhịn được vơ lấy đồ đạc hung hăng ném xuống đất.
Đến khi căn phòng trở thành một đống bừa bộn, không còn bất cứ thứ gì có thể đập nữa, Thiên Ca mới mệt mỏi ngồi xổm xuống đất.
Không được… Cô không thể cứ để bọn họ ở cạnh nhau như vậy được… Hạ Quý Thần là người cô yêu, cô không có được, thì người khác cũng đừng mơ có được.
Đúng! Đừng mơ có được! Cho nên cô phải nghĩ ra cách nào đó… Đúng, phải nghĩ cách…
Thiên Ca vừa không ngừng tự nói với mình, vừa nhíu mày suy nghĩ.
Một lát sau, mắt cô ta sáng lên.
Cô nhớ rất rõ, mùa hè năm cấp ba, cô và Quý Ức cùng nhau đi Tô Thành. Lúc đó, cả hai cùng đến tham quan một cái thị trấn nhỏ ở khu vực gần đó, bọn họ có đi ngang qua một hiệu sách khá là đặc biệt, hình ảnh vách tường của cửa hàng treo đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917523/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.