Hóa ra, đúng như cô đã nghĩ, hắn gọi cô đến chỉ vì mục đích muốn đoạt Hàm Hàm…
Trình Vị Vãn không hề nghĩ ngợi, ngay khi Hàn Tri Phản vừa nói xong, cô đã lên tiếng: “Một phân tiền tôi cũng không lấy, bởi vì con của tôi không thể nào đưa cho anh?”
“Mười triệu?” - Hàn Tri Phản dường như không nghe thấy kháng nghị của Trình Vị Vãn, hắn bắt đầu nói giá.
“Tôi nói là tôi sẽ không đưa con cho anh.”
“Hai mươi triệu?”
“Anh từ bỏ ý nghĩ đó đi, dù cho tôi chết, thì tôi cũng sẽ không đưa Hàm Hàm cho anh.”
“Ba mươi triệu” - Đến lần thứ ba nói giá, Hàn Tri Phản còn nói thêm một câu:
“Tôi khuyên cô nên suy nghĩ thật kỹ, đừng có mà không biết xấu hổ.”
“Hàn Tri Phản, lúc trước anh không cần con, thì bây giờ anh không có tư cách giành nó.”
“Không có tư cách? Cô đừng quên, tôi là cha của đứa bé.”
“Nhưng tôi lại là mẹ nó.”
“Mẹ?” - Dường như nghe được một chuyện rất buồn cười, Hàn Tri Phản nhếch môi cười nhạo. Nhưng trong mắt hắn lại không có một chút ý cười nào, hắn mở miệng, giọng nói vừa lạnh lùng vừa vô tình:
“Con của tôi sẽ có mẹ, nhưng không phải là cô!”
Câu nói kia tựa như một con dao găm đâm vào tim Trình Vị Vãn.
Con của tôi sẽ có mẹ, nhưng không phải là cô…
Ý của hắn đã quá rõ ràng, hắn muốn đứa nhỏ, nhưng không muốn cô…
Đúng vậy, sao hắn có thể muốn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917520/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.