Không chạy đến vì danh tiếng lúc vinh quang, không bỏ đi khi ở dưới tận cùng vực thẳm.”
“Anh ấy không gạt em, thực sự không gạt em, những chuyện anh ấy đã đồng ý với em anh ấy đều làm được…”
Trang giấy mỏng trên đầu ngón tay của Quý Ức rơi xuống lướt trên mặt đất, cô nhìn chằm chằm về phía trước đôi mắt nhòe lệ, miệng vẫn không ngừng mấp máy, cô nghe thấy giọng nói của anh.
“Em có bằng lòng tin tưởng anh có thể cùng em kề vai chiến đấu không?”
“Bằng lòng tin tưởng anh có thể cùng em bước từng bước từ đáy của ngành giải trí đến nơi có ánh hào quang không?”
“Bằng lòng tin tưởng anh có thể giúp em đòi lại những gì đã mất, từng thứ từng thứ một không?”
“Có bằng lòng tin tưởng anh không? Nếu em bằng lòng thì tới YC đi…”
Những điều anh nói… anh đều làm được.
Cùng cô kề vai chiến đấu, cùng cô Đông Sơn tái khởi, lấy lại những gì cô đã mất, duy chỉ có một điều anh không làm được… Rốt cuộc cô cũng đã đi đúng hướng, rốt cuộc cô cũng thay đổi tốt hơn, rốt cuộc cô cũng có cơ hội tỏa sáng nhưng anh lại biến mất.
Anh không cho cô biết gì cả, làm hết mọi việc trong im lặng, thậm chí anh còn không cho cô cơ hội giữ anh lại.
Anh và cô ở giữa một vận mệnh tồn tại đầy những sai sót ngẫu nhiên.
Cô muốn đòi lại những gì Thiên Ca đã thiếu nợ cô, nhưng nếu cô biết cái giá của những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917233/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.