Trong khoảnh khắc bước ra khỏi cửa phòng nghỉ ngơi, Trần Bạch đứng lại, xoay người liếc nhìn Hạ Quý Thần, do dự một chút lại mở miệng: “Quý tiểu thư, khi cô ấy nhìn thấy chữ ký của ngài, phản ứng đầu tiên là phải chà xóa đi những dòng chữ trên giấy…”
Trong tình cảnh đó, ngay lúc ấy anh ta nhìn thấy cũng cảm thấy đau lòng, huống chi là Hạ tổng.
Trong lòng của Trần Bạch hiểu rõ nếu để Hạ tổng biết, nhất định sẽ rất khó chịu. Nhưng anh ta vẫn cảm thấy cần phải cho Hạ tổng biết, cô gái mà Hạ tổng hết lòng cảm mến và yêu thương, trước tiên khi nhìn thấy chữ ký của anh cũng không nảy sinh hiểu lầm với anh…
“… Quý tiểu thư còn nói với tôi là cô ấy muốn gặp anh, tôi cũng nói với Quý tiểu thư, dù cô ấy có gặp hay không gặp anh cũng không có ý nghĩa gì. Cô ấy hỏi tôi một câu, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, cho nên anh mới làm như vậy?”
Trần Bạch rõ ràng nhìn thấy, thân thể Hạ Quý Thần thoáng lay động, sau đó anh quay đầu sang một bên, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Quý tiểu thư còn nói, có phải như dịp Tết lần đó cô ấy dính tai tiếng ồn ào không, anh lại muốn mang đến cho cô ấy ngạc nhiên vui mừng gì đó không?”
“Cô ấy còn nói, anh không thật sự muốn đưa cô ấy đến Hoàn…”
Chữ “Ảnh” cuối cùng Trần Bạch vẫn chưa nói ra khỏi miệng, Hạ Quý Thần liền lên tiếng: “Ra ngoài!”
Âm điệu của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917150/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.