Trần Bạch nhìn cô gái với cái đầu đang cúi thấp trước mặt mình, làm thế nào cũng không có cách mở miệng để tiếp tục một nửa lời còn lại vẫn chưa nói xong.
Hay cứ làm theo những gì cô ấy nói? Không có vấn đề gì lớn, cùng lắm là bị Hạ tổng khiển trách một trận…
Trần Bạch ở đáy lòng âm thầm mà rối rắm một lúc, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp: “Có thể.”
Quý Ức vẫn như trước không nhìn Trần Bạch, nhẹ giọng nói câu “Cảm ơn”, đóng văn kiện lại và ôm vào trong ngực, cô đứng lên: “Nếu như không có chuyện gì khác, tôi trở về đoàn phim trước, buổi chiều còn phải quay phim.”
“Vâng, Quý tiểu thư.” - Trần Bạch đứng dậy, bày ra dáng vẻ muốn tiễn Quý Ức.
Quý Ức không đợi anh cất bước, ngay cả câu tạm biệt cũng không nói, ngay lập tức lấy túi xách ở bên cạnh và nhanh chóng rời khỏi phòng họp nhỏ.
Đợi đến lúc Trần Bạch từ phòng họp nhỏ đuổi theo ra ngoài, Quý Ức đã vào thang máy, Trang Nghi đầu óc mơ hồ, vừa gọi “Tiểu Ức” vừa thừa dịp chen vào trước khi cánh cửa thang máy khép lại.
Khi thang máy đi xuống, các con số màu đỏ ở phía trên cũng đang giảm dần theo nhịp điệu, lúc nhảy tới số “1” thì Trần Bạch thu hồi ánh mắt, anh ta nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng tổng giám đốc đang đóng chặt, sau đó bước tới.
Trần Bạch đứng trước cửa phòng tổng giám đốc, giơ tay lên và gõ cửa ba cái, chờ khoảng ba phút, bên trong truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917145/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.