Lần này thì Quý Ức lại nghe anh nói, cô ngẩng đầu lên, ngây ngô cười với anh. Sau đó lại bĩu môi, vẻ mặt đầy “bất mãn” (*) nói: “Tôi... tôi... tôi không có nghịch! Tôi... tôi chỉ là cảm thấy nó đẹp...”
Nói xong, cô lại cúi đầu, hùng hổ hôn lên môi anh hai cái.
Đầu ngón tay Hạ Quý Thần khẽ run lên, anh nhìn vào mắt cô, phút chốc, không khí xung quanh trở nên vô cùng nóng bức.
Có lẽ là trong cơn say nên cô hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm, vẫn ngẩn ngơ quan sát môi anh như trước. Sau đó vừa lẩm bẩm nói “Thật đẹp” vừa cong môi hôn lên môi anh.
Dường như là cô đang được ăn một món gì đấy rất ngon, cổ họng vô thức phát ra tiếng kêu thỏa mãn, thậm chí cô còn nhỏ giọng thì thầm một câu: "Thật ngon... thật mềm...”
“Như là...” - Cô nghiêng đầu, hình như đang suy nghĩ xem là giống thứ gì. Một lát sau, cô nở một nụ cười thật đáng yêu, ngây ngô nói: “Kẹo ngậm!”
Nói xong, còn chưa quá ba giây cô lại lắc lắc đầu: “Không đúng! Không phải kẹo... Kẹo có vị ngọt, nhưng anh không có...”
Sau đó, như muốn xác định xem có đúng không, cô lại cúi đầu dán lên môi anh lần nữa.
Động tác của cô vô cùng chậm chạp và cẩn thận. Đối với Hạ Quý Thần, không thể nghi ngờ, đó chính là cực hình tàn nhẫn nhất.
Nhưng cô vẫn hồn nhiên không biết, cứ thản nhiên bình luận: “... Nhưng mà lại có mùi hương hoa lài... Ừm...”
Cô chần chờ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916567/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.