Ở nơi có tiếng đàn dương cầm êm tai, từ bốn phương tám truyền đến tiếng ca hướng vây quanh Quý Ức:
“Chúc mừng sinh nhật vui vẻ…”
Cô vừa mới quay đầu tầm mắt liền nhìn thấy xe đẩy chậm rãi tiến vào.
Một cái bánh ga-tô vừa đẹp vừa tinh xảo. Giống như một cảnh phim quay chậm, mặt bánh cắm nến chập chờn ánh lửa chiếu sáng tràn ngập ánh mắt của cô.
Đến khi xe được đẩy đến trước mặt. Quý Ức nhìn theo ngọn nến, đứng xung quanh xe đẩy là hai người cô không thể nào quen thuộc hơn: Bạc Hà và Đường Họa Họa.
Ánh mắt các cô ấy cười chúm chím nhìn cô, phối hợp với tiếng đàn dương cầm vẫn còn đang hát khúc hát mừng sinh nhật.
Phía sau các cô còn có rất nhiều người, một số người có hơi quen mặt. Quý Ức thấy rõ có vài người đứng trong bóng đêm. Cô chỉ có thể nhìn đại khái đường nét, nhưng cô đều nhận ra, đều biết tất cả là người trong đoàn làm phim “Tam Thiên Si”.
Tâm tư Quý Ức chưa bao giờ rung động mãnh liệt giống như lúc này. Cảm động có, hạnh phúc có. Tất cả đều tràn đầy bên trái lồng ngực cô.
Cô đứng giữa cảnh tượng như vậy, trong khoảng thời gian ngắn có chút bối rối không biết nên phản ứng như thế nào. Mãi đến khi tiếng đàn dương cầm dừng lại, khúc ca sinh nhật ngừng vang. Có người nhẹ giọng nhắc nhở cô:
“Tiểu Ức thổi nến đi!”
Lúc này cô chỉ chớp chớp mắt, từ chấn động và kinh ngạc lấy lại tinh thần.
Nhiều việc ngoài dự liệu như vậy làm cô phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916407/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.