Nhân viên lễ tân đáp một câu:
“Không có gì!” Sau đó rời đi.
Đến khi cô lễ tân đi được một khoảng khá xa. Quý Ức tiến về phía trước thêm mấy bước, đứng trước cửa “Hòe Hương Đình” lấy tay đẩy cửa ra.
Bên trong phòng không mở đèn, đập vào mắt là một màu đen kịt.
Nương theo ánh sáng ngọn đèn ngoài hành lang, Quý Ức thấy trên bàn dài trưng bày nhiều loại thức ăn và rượu ngon được xếp thành một hàng.
Căn phòng rất lớn, ngọn đèn ở hành lang chỉ có thể giúp cho cô thấy được một góc nhỏ diện tích căn phòng này. Những chỗ khác đều ở trong một vùng đen tối.
Hình như trong phòng thường không có người, vắng vẻ hiu quạnh có thể nghe thấy cả tiếng thở.
Quý Ức hơi ngập ngừng ngoài cửa một chút, bước chậm rãi tiến vào trong phòng.
Cô đi vào trong khoảng một mét, ngay lúc đó cửa phía sau tự nhiên đóng lại, ngọn đèn trên hành lang chợt tắt, cả căn phòng tối đen dọa người.
Quý Ức theo bản năng đứng lại, trong lòng cô cảm thấy hơi kỳ lạ và bối rối. Lòng hiếu kỳ khiến cô không xoay người rời đi mà đứng lại tại chỗ, vòng quanh gian phòng nhìn bốn phía, đập vào mắt ngoại trừ bóng tối cũng chỉ có bóng tối. Lông mày Quý Ức nhíu nhíu lại, vừa định lên tiếng hỏi “Có ai không?”, bỗng nhiên có một ánh sáng chạm vào khóe mắt của cô.
Cô theo bản năng quay đầu nhìn lại, thấy một chùm tia sáng thật nhỏ từ nóc nhà chiếu xuống. Trên mặt đất tạo thành một hình vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916406/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.