Lúc anh nhìn thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, anh không tự chủ được mà liếc nhìn về phía Quý Ức.
Anh không vội nhận cuộc gọi mà đứng dậy, cầm đi thoại đi ra xa, sau đó mới ấn nút nghe.
Trong phòng rất yên tĩnh, tuy Hạ Quý Thần đã cách một khoảng cách với Quý Ức, nhưng khi anh mở miệng nói ra một chữ “Này”... cô vừa bị tiếng chuông điện thoại của anh làm cho giật mình đã hoàn hồn lại, từ từ quay đầu nhìn về phía anh.
Anh đưa lưng về phía cô, bóng lưng cao ngất, thon dài.
Trước mặt anh là cửa sổ sát đất, ánh sáng chói mắt từ bên ngoài xuyên qua cửa sổ rơi trên người anh, bao lấy cả người anh, tạo thành một vầng sáng mờ ảo, làm cho bóng dáng anh lại tăng thêm vài phần “Ý Vị Sâu Xa” (*).
Trong một khoảng thời gian ngắn, Quý Ức không thể dời mắt khỏi anh, trong lòng nhịn không được thầm nghĩ: “Vài năm không gặp, anh đã thay đổi nhiều đến như vậy, phong thái lỗi lạc, sáng chói đến mức mọi thứ xung quan đều làm nền cho anh.”
Lúc Quý Ức còn đang miên man suy nghĩ, Hạ Quý Thần bỗng mở miệng thấp giọng nói: “Đã tra ra kết quả?”
Dường như người ở đầu giây bên kia đã nói gì đó. Khoảng mười mấy giây sau, Hạ Quý Thần lại mở miệng hỏi: “Chuyện là sao?”
Sau đó là một khoảng im lặng.
Có lẽ là người kia vẫn luôn nói không ngừng, cho nên anh cứ im lặng đứng đó, giữ nguyên động tác cầm điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916376/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.