Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Ánh mắt cô thẳng tắp nhìn chằm chằm màn hình TV phía trước, nhìn một hồi lâu thì đại não mới bắt đầu suy nghĩ.
Cho nên, sau khi cô tỉnh lại, người mà cô mãi không quên, vẫn luôn tâm tâm niệm niệm tìm kiếm, chính là anh Dư Quang?
Cũng đúng …. Hiện tại, trên thế giới này, ngoại trừ cha mẹ cô, người đối xử tốt với cô nhất cũng chỉ có anh Dư Quang, chủ nhân của miếng ngọc có thể đi thăm cô mỗi tháng, tất nhiên là trong lòng sẽ nhớ nhung cô, ngoại trừ anh Dư Quang – người ở bên cạnh cô cả ngày hôm qua chỉ vì chân cô bị thương thì còn có ai khác, có ai có thể làm được như thế?
Hơn nữa, làm sao cô lại quên mất, sau khi cô cùng với Hạ Dư Quang kết hôn giả, mỗi lần anh Dư Quang đến Bắc Kinh, đều sẽ là vào ngày mười tám ….
Càng nhiều ý nghĩ hiện ra trong đầu, tim của Qúy Ức cũng càng ngày càng đập nhanh hơn.
Nguyên lai là anh Dư Quang, trong ba năm cô hôn mê, người mà vẫn luôn không quên cô là anh Dư Quang.
Nguyên lai người mà cô muốn tìm là anh Dư Quang, lại là anh Dư Quang.
Một loại tình cảm không thể giải thích đột nhiên tràn ngập lồng ngực Qúy Ức, nó cứ tùy ý cuồn cuộn trong lòng cô, làm cho cô mơ hồ cảm thấy bản thân mình sắp không xong rồi.
Cô vẫn luôn cho rằng, cô có thể khống chế tốt bản thân, tạo khoảng cách với Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916243/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.