Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Quý Ức biết, ý này của “Hạ Dư Quang” là chỉ hắn đã bắt taxi rời khỏi sân bay rồi, cô chọn một cái icon hình mặt cười trước, sau đó mới gõ gõ mấy chữ: “Anh Dư Quang, anh cho em địa chỉ, em gửi ngọc lại cho anh”.
“Hạ Dư Quang” hẳn là đang nghịch điện thoại, cho nên trả lời lại rất nhanh: “Không cần phiền toái như vậy, trước mắt cứ để tạm chỗ em đã, khi nào gặp lại, lại nói sau”.
Quý Ức trả lời lại một chữ “Được”, cô cắn cắn môi dưới, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, trầm tư vài giây, sau đó giả vờ lơ đãng, lại gõ mấy chữ: “Anh Dư Quang, miếng ngọc của anh bị thiếu mất một góc sao?”.
“Hạ Dư Quang” trả lời lại rất nhanh như cũ, chỉ có một chữ đơn giản: “Ừ”.
Quý Ức vừa định hỏi “Hạ Dư Quang” là làm sao lại thế thì trên màn hình lại hiện lên một tin nhắn mới: “Không cẩn thận làm rớt”.
Không cẩn thận làm rớt ………. Giống y như lời chị hộ tá nói.
Hô hấp của Qúy Ức bỗng dưng ngừng lại, ước chừng qua mười phút đồng hồ cô mới miễn cưỡng ổn định lại mấy đầu ngón tay đang phát run, tiếp tục giả vờ nói chuyện phiếm: “Không tìm người sửa lại sao? Em nghe nói bây giờ kỹ thuật rất tốt, không thể nhìn ra dấu vết gì đâu!”
“Hạ Dư Quang” đáp lại: “Chỗ góc bị khuyết do làm rớt kia, lúc ấy anh hơi vội nên không có tìm”.
Lúc ấy ……..
Chị hộ tá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916242/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.