Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Chị ấy có thể nhìn ra, mỗi lần người đàn ông kia tới đây, tâm tình đều không được tốt, rất nhiều lần hắn nhìn cô, đáy mắt đều chứa đầy sự bi thương vô tận.
Mỗi khi hắn đứng ở ngoài hành lang không tiến vào, bàn tay sẽ gắt gao nắm chặt thành quyền, dùng rất nhiều sức, trên mu bàn tay đều nổi lên gân xanh, thậm chí có rất nhiều lần hắn muốn nâng chân lên bước vào phòng bệnh, nhưng xong rồi lại rụt trở về, như là đang sợ, sợ đến gần cô lại sẽ không chịu đựng nổi.
Chị hộ tá còn nói, người đàn ông kia rất để ý đến cô, bởi vì có lần chị ấy đứng bên ngoài cửa sổ nhìn trộm, thấy người đàn ông kia đang vươn tay vuốt ve mặt cô, động tác rất nhẹ nhàng, mang theo sự che chở vô tận, thậm chí trước khi đi còn hôn lên má của cô.
Nói xong lời cuối cùng, chị hộ tá mới nói lai lịch của miếng ngọc nhỏ kia, chị hộ tá nói hôm đó cô ngủ trưa không được bao lâu thì người đàn ông kia lại tới, vẫn là bộ dáng trầm mặc ít nói, nhưng so với mấy lần trước thì tâm tình thoạt nhìn cũng không tệ lắm.
Chị hộ tá nói, đó là lần đầu trong ba năm, chị ấy thấy người đàn ông kia cười, lúc chị ấy mỉm cười chào hỏi hắn, hắn còn nhìn lại, tuy rằng vẫn không nói một lời nhưng chị ấy lại cảm thấy khoảng cách giữa hắn với nhân gian không còn xa xôi nữa, không giống như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916238/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.