Chương trước
Chương sau
Editor: Sênh Ca

Beta: Stuki°°

Năm ấy bà ngoại công tác rất bận rộn, cô ở nhờ Hạ gia thời gian cũng tương đối lâu, Hạ bá mẫu cố ý chuẩn bị phòng ngủ cho cô. Cô có đôi khi làm bài tập sẽ tựa vào trên bàn ngủ, hoặc là khi tỉnh lại trên người rất nhức mỏi, hoặc là sách giáo khoa vươn vãi một ít đồ ăn vặt.

Những đồ ăn vặt đó, đều là cô thích ăn, hơn nữa đều là cô nói thầm với Hạ Dư Quang trước hai ngày. Cô muốn ăn cái gì, qua hai ngày liền sẽ xuất hiện ở trước mặt cô.

Cô chỉ cùng Hạ Dư Quang nói những lời này, cô đương nhiên tưởng Hạ Dư Quang trộm mua cho cô.

Thời điểm bắt đầu, cô không có quá nhiều cảm xúc gì đặc biệt, cho đến kỳ khảo nghiệm môn toán học không có làm được, về nhà cùng Hạ Dư Quang ca ca phàn nàn[ cao trung bài kiểm tra rất khó], sau đó qua không bao lâu, sách giáo khoa của cô bị vòng ra rất nhiều trọng điểm chính trong đó.

Chính là từ lúc ấy thì bắt đầu, tâm cô bắt đầu thay đổi. Khi nhìn thấy Hạ Dư Quang, sẽ mặt đỏ; khi nói chuyện, cô và Dư Quang ca ca đều hiểu ý của nhau, buổi tối trước khi ngủ sẽ cầm lòng không được lại nghĩ đến anh ấy.

Lại lâu sau đó, cô bị Tôn Chương quấn lấy, cô theo bản năng nghĩ tới Hạ Dư Quang.

Hạ Dư Quang thân thể không tốt, không giúp được cô, nhưng anh ấy lại giúp cô tìm người không quen thuộc là Hạ Quý Thần giúp.

Cô vĩnh viễn đều không thể quên được cái khi ấy, sau giờ trưa, ở trường học trên sân thể dục, cô đứng ở trước sự chú ý của mọi người, tiếp thu lời xin lỗi của Tôn Chương.

Cứ việc cô biết, là bởi vì nguyên nhân Hạ Dư Quang, Hạ Quý Thần mới ra tay giúp cô, nhưng ở ngày đó tan học, cô vẫn là chủ động đi tìm Hạ Quý Thần, nói lời cảm ơn.

Hạ Dư Quang sợ cô về sau còn sẽ bị khi dễ, cố ý dặn dò Hạ Quý Thần, ở trong trường học chiếu cố cô nhiều hơn.

Thời khắc đó cô lòng tràn đầy vui mừng, cô lặng lẽ chú ý nam sinh đã luôn như vậy quan tâm cô.

Tuy rằng bà ngoại luôn cảnh cáo cô rời xa Hạ Quý Thần, nhưng cô vẫn là từ khi ấy, tiếp nhận xem Hạ Quý Thần là bằng hữu, cũng bởi vì hắn là em trai của Hạ Dư Quang, cũng bởi vì hắn nghe Hạ Dư Quang nói, ở trong trường học thực quan tâm cô.

Lúc ấy Hạ Quý Thần, đối với cô thật sự thực tốt. Tuy rằng hắn tính tình rất kém cỏi, trong trường học không người nào dám chọc, nhưng hắn lại đối cô tốt quá mức.

Duy lần đầu tiên bọn họ mâu thuẫn, là bởi vì Thiên Ca.

Thiên Ca thích hắn, cô giúp Thiên Ca hẹn hắn ra rừng cây nhỏ, có thể là hắn không thích Thiên Ca đi, bởi vì sự kiện kia, hắn cùng cô vô tình gặp mặt, cũng không thèm quan tâm cô như trước.

Lúc ấy đáy lòng cô, đặc biệt khổ sở, bởi vì lúc vô hình, cô đã đem Hạ Quý Thần trở thành bạn bè rất quan trọng trong sinh mệnh của cô, cho nên cô chủ động đi xin lỗi Hạ Quý Thần.

Cô đối với Hạ Dư Quang có tâm tư thiếu nữ, đều là trộm giấu ở đáy lòng, cô chưa từng nghĩ tới muốn nói ra.

Thẳng đến trước khi thi đại học, tụ hội lớp, cô uống quá nhiều rượu, choáng váng đầu đế mơ hồ, liền muốn về nhà, cho nên liền nhắn cho Hạ Dư Quang.

Cô từ WC ra, thấy được người đứng ở toilet đối diện là Hạ Dư Quang, cô liền hướng về phía anh ấy xán xán cười, liền lung lay lắc lư đi qua.

Cô kỳ thật rất sớm liền muốn được gọi là “Dư Quang” hoặc là “Hạ Dư Quang”, cô không muốn gọi “Dư Quang ca ca”, như vậy làm cô cảm thấy cô chỉ là em gái của anh ấy.

Cô ngày đó thừa dịp rượu say, gọi tên của anh ấy, cô cũng không rõ ràng lắm chính mình rốt cuộc gọi xong rồi hay vẫn là không gọi xong, dù sao cô không nhớ nổi đoạn ký ức sau đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.