Editor: Na 
Beta: Hoàng Lan 
Thiếu nữ bừng tỉnh, trong miệng còn sót lại vị đắng của nước thuốc, bên cạnh giường đặt một cái bát không, trong lòng bát còn dư một tầng thuốc đen nhánh. 
Tối hôm qua bệnh đau đầu của nàng tái phát, đau đớn muốn chết, cha mẹ mời thầy thuốc tới khám ngay trong đêm, rồi châm cứu và sắc thuốc cho nàng, giày vò đến nửa đêm về sáng, cơn đau đầu giảm dần mới miễn cưỡng ngủ được. 
Khi tỉnh lại, nàng quên mất hơn nửa cảnh trong mơ, trong đầu chỉ còn lại hình ảnh hư vô mờ ảo của người làm nghề rèn. 
Mưa lạnh gõ lên cửa sổ. 
Đúng rồi, tối hôm qua độ ẩm cao, nàng bắt đầu đổ bệnh. 
Hầu như mỗi lúc trời sắp mưa là nàng lại đau đầu, thật sự nàng chính là đồng hồ đo thời tiết hình người. 
Đã sắp đến trưa, thiếu nữ hơi đói, nha hoàn xuống bếp nấu cơm, không có người hầu hạ, nàng tự mặc quần áo và đi giày, lúc đỡ cột giường đứng lên thì trời đất quay cuồng, não như thoát khỏi xương sọ, bay thẳng lên bầu trời. 
Nàng đã quen với những cơn đau đớn kiểu này nên thuần thục nhắm mắt lại, lấy lại bình tĩnh. Chờ não bộ và xương sọ về cùng một chỗ lần nữa, không còn choáng váng như trước mới mở to mắt, ngồi trước bàn trang điểm rồi vén miếng vải phủ trước gương trên kệ ra. 
Gương sẽ kéo tới những thứ không sạch sẽ, hơn nữa lại tiếp xúc thời gian dài trong không khí, để lâu sẽ không còn sáng bóng nữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340852/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.