Editor: Na 
Beta: Hoàng Lan 
Cửa hàng bánh Hồ được mở ở khu vực của người địa phương ở quận Ngô Hưng, nhưng tiểu nhị bán bánh Hồ lại nói giọng Trung Nguyên, trộn lẫn một chút ngữ điệu của người địa phương, tuy không được giống cho lắm nhưng lại có thể khiến người dân hai miền nam bắc đều nghe hiểu. 
A Bình nghe vậy thì rút tay về, nhưng ánh mắt vẫn dừng trên người gỗ đeo vòng cổ bánh Hồ. 
Đến lượt nàng, tiểu nhị hỏi nàng muốn loại bánh gì, lần lượt là bánh Hồ phổ biến nhất, rồi đến bánh sữa làm từ sữa bò và bánh tủy có cho thêm tủy xương trâu. 
A Bình lựa chọn bánh sữa không chút do dự. 
A Bình cắn một miếng bánh sữa, hương vị quen thuộc lan dần trên đầu lưỡi. Tay trái nàng bung dù, tay phải cầm bánh Hồ, vừa đi vừa ăn, âm thanh cộc cộc của guốc gỗ ở dưới chân dường như cũng trở nên uyển chuyển nhẹ nhàng hơn. 
Bánh sữa có tác dụng hơn thuốc nhiều, ăn hết một cái bánh sữa, đầu A Bình không còn đau nữa, tâm trạng cũng vui tươi hơn một cách khó hiểu, nàng ra khỏi thành, đi tới xưởng ngói úp* của nhà họ Trần ở ngoại thành. 
* Ngói úp: còn có tên khác là ngói diềm mái, ngói mái chìa 
Ngói úp, nghĩa đúng như tên, chính là “thứ để chặn miếng ngói lại”, thật ra chính là miếng ngói chắn ở cuối mái. 
Sau khi lợp ngói lên nóc nhà xong, mảnh ngói cuối cùng ở cuối mái hiên sẽ được chặn lại bằng một mảnh ngói bằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340850/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.