Trương Cường cười lạnh, mặt không đổi sắc gật đầu nói: "Trẫm niệm tình ngươi luôn trung thành, có di ngôn gì, trẫm sẽ gắng sức thực hiện cho." 
Thành Thái nghe thấy thế thì lòng trầm xuống, nghĩ tới mẹ già vợ con, không khỏi hơi đau xót, nhưng mà trước mắt đại loạn đang nổi lên, mình vẫn chưa đền được nợ nước, không ngờ lại rơi vào kết cục như vậy, không khỏi cắn răng nói: "Chỉ cần bệ hạ đừng làm liên lụy tới mẹ già và vợ con Thành Thái, Thành Thái dù có chết cũng không uổng!" 
Nói xong, ảm đạm than nhẹ một tiếng, nhắm hai mắt lại chờ đợi Trương Cường hạ lệnh bắt mình. Hồi lâu sau, trong đại điện hoàn toàn im lặng, các cấm vệ dũng mãnh xông vào đại điện thấy Trương Cường không hạ lệnh, không ai dám cử động, chỉ ngơ ngác nhìn Thành Thái vẻ mặt sầu thảm cùng với Trương Cường lạnh lùng. 
Thành Thái thấy trong điện hồi lâu vẫn không có động tĩnh, không khỏi kinh ngạc mở mắt, nhìn về phía Trương Cường, lại chạm phải ánh mắt khiếp người của Trương Cường, không khỏi sợ tới mức nao nao. 
Lúc này, chỉ thấy Trương Cường bỗng nhiên nhẹ nhàng thở dài, nói: "Trẫm có thể có một thần tử không sợ chết như khanh, thật sự là may mắn, trẫm há có thể giết khanh? Nếu mà trẫm giết khanh, thì trẫm mới chân chính là hôn quân!" 
Nói xong, tiến lên một bước, đưa tay kéo Thành Thái đang quỳ trên mặt đất lên, nhẹ nhàng vỗ vào cánh tay hắn, thở dài xúc động: "Tướng quân chấn kinh rồi, trẫm chỉ là tránh tai mắt kẻ khác, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-ba-nghiep/1598453/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.